THÔNG TIN NỔI BẬT
Lặng thầm lái chuyến đò ngang
Mái đầu điểm những nắng vàng trong thơ
Dạy em biết chút mộng mơ
Biết thương bóng bố cuốc bờ trồng rau...
Lặng thầm vượt những nỗi đau
Máu xương Tổ quốc biết đâu để tìm?
Cồn Tiên Dốc Miếu lặng im
Quảng Bình cát trắng vùi tên bao người?
Lời ru cất khẽ à ơi
Thầy cô như những đầu nguồn nước trong
Đêm về hứng đẫm long đong
Từng trang giáo án nỗi lòng cho ai?
Trồng người tự biết đường dài
Đâu như cây lá một vài mùa hoa
Trồng người chẳng thể qua loa
Yêu thương chứa chất làm quà cho nhau...
Lặng thầm nghe tiếng chuông reo
Canh năm ai vẫn thở dài lắng lo?
Người thầy chở những chuyến đò
Dẫu ngàn năm vẫn ko mơ đáp đền...
Lưu Thùy Trang(GV Ngữ văn)